ÁO EM VÀNG HOA CÚC
Em chấp chới trong trời xuân cánh áo
vàng
Màu hoa cúc mặn mà thương thương quá
Màu anh yêu giữa miền đời xa lạ
Màu anh yêu giữa miền đời xa lạ
Cõi muôn trùng xanh thẳm một miền thương
Mùa xuân nơi em đang tràn ngập ánh thùy
dương
Hân hoan rạng ngời trên đôi mắt
Nụ cười hiền hòa tình người se sắt
Ngàn thương vạn nhớ ở trong tim
Bên bờ cát trắng biển như cố rướn tới
tìm
Tà áo hoàng hoa quấn quýt bên hài son
gót ngọc
Biển uốn mình khoe đường cong dáng vóc
Như thiếu nữ xuân thì khao khát nỗi đam
mê
Em ôm ấp tình cảm người xa quê
Lòng thương nhớ về quê Cha đất Tổ
Nhớ dòng sông, nhớ xóm làng, con phố
Nhớ giọng hò đượm tình nghĩa quê hương
Màu áo em là màu áo mến thương
Màu áo một thời cho anh yêu dấu
Màu xuân xanh khi em vừa mười sáu
Như cúc vàng tươi thắm mãi không phai
...
Nhận xét
Đăng nhận xét