CHO EM THÔI VÀNG VỚI THU PHAI



Ta hình dung em như là chiếc lá
Chịu đớn đau xây xước chờ vàng với thu phai
Đêm muộn phiền trút tiếng thở dài
Cam chịu xót xa nhẫn nhịn khi nhạt nhòa hạnh phúc

Đắng đót chát chua nơi lồng ngực

Ngấn lệ rớt vào hồn môi gượng cười vui
Thương cho đời qua mấy lần dông bão ngậm ngùi 
U uất cô đơn giữa muôn chiều phiêu dạt 

Thân phận này, cuộc đời này chao chát

Nhỏ xuống cõi này từng giọt ưu tư 
Âm ỉ trong tâm những giằng xé nhàu nhừ
Vết thương rỉ máu bao lâu rồi chưa khép 

Yêu thương nào tô môi hồng cho đẹp

Cho dịu dàng nề nếp một hồn trong
Cho ngày sau về tới nẻo rêu rong
Tình thơ vẫn du miên cùng ngàn gió 

Giọt sương mai long lanh trên lá cỏ

Nụ hồng se sắt mùa chớm thu sang
Bình minh lên trời hửng ánh nắng vàng 
Em rạng rỡ ngọt ngào niềm yêu dấu 

Ta ước mong em như là chiếc lá

Thoát thai hé mở cánh non xanh
Để mùa thu xao xuyến dệt duyên lành
Để trời thu khát khao niềm hạnh ngộ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG