HỒNG NHAN MỘT ĐÓA PHÔI PHA



Hồng nhan một đóa bên trời
Ta còn ở lại giữa lời cầu kinh
Khói sương khuất nẻo hữu sinh
Chỉ còn một bóng một hình mà thôi

Em giờ sắc cũng lên ngôi
Đôi tà áo mỏng xa xôi mộng về
Ta đây lặng giữa bốn bề
Âm u tĩnh mặc mãi mê cội nguồn

Đất trời im lặng vô ngôn
Hoa vô hương sắc cõi hồn vô âm
An nhiên quên hết thăng trầm
An nhiên tĩnh tại từ tâm cho người

Môi hồng em mím nụ cười
Hồn nhiên em mãi rạng ngời về sau
Bên trời còn có trong nhau
Tàn thu lá có buồn đau lìa cành

Rơi rơi từng phiến mong manh
Cho em nhớ những dỗ dành ngày xưa
Nhớ ngày thuở ấy trong mưa
Nhớ từng bước nhỏ đón đưa bên người

Hồng nhan một đóa bên trời
Hồng nhan một đóa sáng ngời hồng nhan
Mai em về lại chứa chan
Mai em về lại muôn vàn nẻo xa

Hồng nhan một đóa phôi pha
Hồng nhan em nhé thôi ta một mình
Ta về chạm nẻo tử sinh
Dẫu là ta đã vô tình qua nhau...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG