SE SẮT MỘT NIỀM YÊU




Từ độ quen nhau anh yêu những cánh hoa vàng
Màu thương nhớ bồi hồi cảm xúc
Rung động ngân nga trong lồng ngực
Nơi con tim yêu thấp thoáng một bóng hình

Anh thường hay tự nhủ mình

Dặn với lòng đừng làm nhau đau khổ
Nhưng yêu thương cứ thầm thì dành dỗ
Câu thơ tình vàng ngan ngát một miền yêu

Mỗi khi hoàng hôn xuống trong chiều

Hay bình minh lên từ phía biển
Thì em về hiển hiện
Trong nỗi nhớ của anh

Vẫn bờ môi cháy bỏng đáy đôi mắt trong xanh

Chứa chan ngọt ngào đầy tràn thương tưởng
Vẫn bóng dáng em quay lưng về trong chiều xuống
Anh thẫn thờ thảng thốt phút chia tay

Buổi gặp em nơi cao nguyên này

Hoa nở rộ vàng một miền phiêu lãng
Phố núi trầm tư mây xuống lưng trời tản mạn
Mong manh sương mỏng mảnh thu phai

Từ độ quen nhau phút chờ đợi thật dài

Đêm trăn trở về nơi em xa khuất
Nỗi niềm nhớ thương mãi hoài phảng phất
Nơi cõi lòng se sắt một niềm yêu


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG