NHỮNG BÓNG HỒNG THÁNH THIỆN



Mỗi khi em đọc bài thơ anh viết
Mường tượng thấp thoáng một bóng hồng
Bài thơ nào cũng chờ đợi ngóng trông
Gửi gắm yêu thương về phương xa cách biệt

Nỗi nhớ nhung thật nhiều mà da diết
Tràn đầy hồn đắm đuối tương tư
Cơn hờn lên tim em phải đứ đừ
Ấm ức ghen tuông tức tối

Có thể em cho anh là người đàn ông tội lỗi
Khiến trái tim mỏng mảnh phải tổn thương
Bởi câu thơ như thỏ thẻ yêu đương
Anh đang viết cho một nàng thơ khác

Có thể em cho anh là người đàn ông bội bạc
Phỉnh phờ em lay động trái tim yêu
Để rồi nay ngơ ngẩn giữa muôn chiều
Hồn thơ thẩn vào ra rưng rưng nhớ

Làm thi sĩ con tim hay lầm lỡ
Em hiểu cho đừng trách giận làm chi
Bóng hồng trong thơ nàng rất thánh thiện vì
Nàng chỉ là mơ, là mộng, là thơ thôi em nhé!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG