MAI NÀY SỎI ĐÁ CÓ BUỒN ĐAU


Mai này trời có đọa đày anh
Thì anh chỉ xin, xin em đừng khóc
Đừng để bờ mi tràn giọt ngọc
Nhạt nhòa môi má trôi hương phấn đời trao

Mai này nếu không còn lời ngọt ngào
Dỗ dành em, cho em nguôi buồn nhớ
Cơn mưa nào đầy bong bóng vỡ
Mà xa xăm mây che lối em về

Cho mỗi lần dạ tái tê
Mỗi lần nghe nhạc buồn trầm bổng
Mỗi lần đứng trước biển trời cao rộng
Nhìn về nơi xa ngái nghìn trùng

Cho mỗi lần đi qua ngại ngùng
Nghe tiếng con đường thầm thì nhắc về kỷ niệm
Mơ hồ vòng tay yêu thương âu yếm
Mơ hồ ánh mắt nồng nàn đắm đuối buổi bên nhau

Mai này đá sỏi có buồn đau
Rong rêu ngủ quên dưới trời thu gió hát
Em có mỏi mòn những ngày phiêu bạt
Quay về cố hương ngồi đan nhánh tay buồn

Trong bóng tối nhạt nhòa em vô ngôn
Vết thương đau câm lặng
Tình yêu nào như trái đắng
Giữa miền thiên thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG