THƯƠNG VỀ NGÀY TÓC BẠC PHAI



Em người đàn bà đến từ phía muôn trùng
Để nhớ thương mãi ngút ngàn xa lắc
Đêm mộng tràn về đầy trong giấc
Cho muộn màng văng vẳng một niềm yêu

Thương bao nhiêu nữa trong chiều
Hạ buồn hanh hao rơi từng cánh Phượng
Buồn nào cho em trôi trôi về hướng
Có những lời thổn thức đau

Đếm từng ngày về sau
Đếm từng đêm thương nhớ
Xin đời cho trong từng hơi thở
Từng nhịp tim rung lên cảm xúc thi ca

Mai này rồi ngọc ngà
Trên đôi vai thon cũng úa tàn phai nhạt
Tóc em gầy thêm sợi đen sợi bạc
Nhuốm một màu buồn

Bờ môi khao khát những nụ hôn
Nhạt nhòa với tháng năm chờ đợi
Ai đứng nhìn hoàng hôn mà rười rượi
Nhớ nhung ai nơi phố núi hoa vàng

Thầm thì cho nhau lời dịu dàng
Thầm thì  cho nhau lời trìu mến
Lời tình gửi vào miên viễn
Lời tình gửi vào thiên thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG