XIN ĐỜI HÃY HỒN NHIÊN
Nhiều khi muốn ngồi bên em uống một ly cà phê
Mặc thời gian trôi qua bình thản
Nhìn ra trời mây bay tản mạn
Nói vu vơ câu chuyện cuộc đời
Nắm tay em để khỏi chia rời
Dù rồi trong chốc lát rồi em cũng quay về phía ấy
Tôi biết em sẽ là như vậy
Mà chẳng cam lòng thôi mộng mị về nhau
Phố chạnh buồn cho những thương đau
Đuôi mắt phố ghen hờn tình nhân thương tưởng
Cũng xin em thôi đừng ngần ngượng
Để phôi pha tình phiêu lãng hôm nào
Mai về sau đi về nẻo chiêm bao
Đời bụi gió phong trần mòn mỏi
Dưới cỏ xanh nghe tiếng thầm thì em nói
Tự tình về miên viễn ngàn xa
Em thường nghĩ tôi người đàn ông trăng hoa
Mỗi khi đọc thơ tôi tim em giận dổi
Thích gặp nhau rồi em đi rất vội
Khéo chối từ ra về khỏi bịn rịn phải không?
Cuộc tình không thể mãi màu hồng
Đôi khi đau khổ cũng để cho yêu thương lớn dậy
Oan nghiệt là tai ương nhưng có thể là phúc vậy
Cứ để cuộc đời trôi em hãy sống hồn nhiên...
Nhận xét
Đăng nhận xét