ĐÊM GIỮA CHỐN PHỒN HOA CÔ ĐƠN


Có khi cô đơn em cũng mượn rượu làm vui
Dù đêm qua dạ hội muôn màu rực rỡ
Vô vàn ước mơ hân hoan bừng nở
Nhưng nơi em chỉ le lói qua hồn

Thế giới này sẽ mãi mãi trường tồn
Vạn vật, nhân sinh trên vòng quay nghiệt ngã
Luân vũ giữa nhiều khuôn mặt xa lạ
Hồn nhiên thăng hoa vào đời

Đêm hoàng kim phiêu linh người ơi
Đêm mộng đầy niềm nhớ mong thương tưởng
Đời tha hương trăm phương ngàn hướng
Nhưng cõi lòng chỉ mơ một chốn quay về

Nơi in bóng người xưa, có phiên chợ quê
Có đồng lúa xanh hàng cau ngả bóng
Câu hò mẹ ru con vòng vọng
Mơ hồ trong mái nhà ngói cổ kính rong rêu

Bên hiên nhà mỗi chiều
Có đôi người vui với cuộc cờ chén rượu
Đôi lúc chợt buồn thả hồn vời vợi
Mắt đăm chiêu nhớ về kỷ niệm xa xăm

Có khi cô đơn em đã chịu đựng âm thầm
Dằn vặt từng cơn đau phiền muộn
Đè nén khát khao ước muốn
Cam chịu giông rền bão nổi dày xéo tâm tư

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG