KHỖNG PHẢI CHỈ CÓ MỘT NGÀY VU LAN BÁO HIẾU


Tôi thường nghĩ mỗi năm đâu chỉ có một ngày rằm Vu lan
Hay mỗi năm chỉ có một mùa báo hiếu
Tôi biết đó chỉ là điều tối thiểu
Của người con hướng về với Mẹ Cha


Với Mẹ ba trăm sáu lăm ngày là chừng ấy cánh hoa
Nở rạng rỡ trên ngực những người con của Mẹ
Những bông hồng tươi Mẹ tràn đầy vui vẻ
Cho cuộc đời an bình, cho hạnh phúc đầy tim


Mẹ như mẹ một bầy chim
Mớm con ăn, tập cho con tung cánh
Ấp ủ con, che chở con trong mưa lạnh
Được hồn nhiên ngày một khôn lớn thêm


Mẹ thao thức cho con ngủ hằng đêm
Chịu đựng nhọc nhằn khi con trở trời trái gió
Dù con hư Mẹ cũng không bao giờ ghét bỏ
Vẫn yêu thương ôm chặt lấy vào lòng


Khi con của Mẹ vào đời phải chịu long đong
Mẹ lo lắng luôn ngọt ngào khuyên lơn con gắng lên dấn bước
Suốt đời Mẹ thiết tha hằng luôn mơ ước
Cho các con ngày một hạnh phúc nhiều hơn


Mười ngày nay trong bệnh viện Mẹ đau nhức từng cơn
Con cũng xót, cũng buồn rầu lo lắng
Có những đêm nghe Mẹ rên con đành thức trắng
Dõi theo, vấn an cho Mẹ bớt đau


Con biết bây giờ, ngày sắp tới, ngày sau
Đều là những ngày vu lan báo hiếu
Con nguyện cầu bề trên ban điều huyền diệu
Mẹ sẽ được đứng lên, Mẹ vui vẻ tươi cười...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG