MIỀN THU CÓ LÁ VÀNG PHAI



Đêm nằm nghe tiếng lá thu rơi
Khe khẽ hơi trầm lúc chạm lên mặt đất
Ta mơ tưởng những phiến vàng buông rất thật
Trút niềm riêng rớt vào cõi thiên thu

Mỏng mảnh ôi cánh áo sương mù
Che lấp lửng bóng nguyệt buồn thương nhớ
Gió hững hờ vờ lay cho hoa ươm nở
Đài mong manh rón rén lụa hồng tươi

Ôi mùa thu quyến rũ cả đất trời
Hương ngan ngát đắm say hồn mơ mộng
Đêm thanh tao ánh trăng thu tỏa bóng
Cỏ hoa thơm bẽn lẽn giữa miền thơ

Đêm thu ôi đàn ai dạo tiếng tơ
Cho ta nhớ người tha phương đất khách
Phím buồn buông như mưa thu rí rách
Một hồn ta như thương tưởng dâng đầy

Đêm bên người hai đứa ngây ngây
Khao khát mãi cõi mê này dâng hiến
Bờ yêu thương vân vê vừa chạm đến
Nơi tận cùng đắm đuối ở ngàn xa

Đêm bên người hồn cất cánh thăng hoa
Lịm giữa thu phai cho người thêm hương sắc
Mùa thu mênh mang trong mắt em tình ta quay quắt
Trăm năm xa trăm năm mãi nhớ về

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG