THỔN THỨC NÓI LỜI YÊU


Em ru cho đời ta phiêu lãng
Vào mịt mù cõi nhớ
Vào miên trùng hơi thở
Cho tâm thức vỗ về con sóng yêu thương

Em ru giọt sương
Trên lá trong veo trong vắt
Đêm trăng tròn mùa thu réo rắt
Từng tiếng tơ buồn

Em ru muộn màng phiến môi hôn
Cuống quýt lấy cơn mơ lõa thể
Cho đời ta thôi hoang phế
Cho mộng ước hồi sinh

Em ru lại bóng mình
Chăm chút từng nơi nhan sắc
Những đuôi mắt ghen hờn nhọn hoắc
Săm soi xét nét bóng dáng giai nhân

Em ru lại nỗi ngại ngần
Cho má ửng lên hồng e thẹn
Cho niềm yêu len lén
Khơi gợi cảm xúc con tim

Em ru cho bờ mi lim dim
Cơn mê đắm chìm miền thân xác
Từng cánh lá bay lác đác
Rơi vào thăm thẳm rớt xuống một cõi thu

Em ru cho đời ta mịt mù
Trôi qua miền chập chùng hoa thơm cỏ dại
Em quay về lại ngày còn con gái
Rồi thổn thức nói lời yêu...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG