LỜI BUỒN NÀO CHO CUỘC TÌNH




Biết đâu một ngày nào đó
Bài thơ viết cho em sẽ là tình ca buồn
Tôi nghe ai hát mà tôi rưng rưng cõi hồn
Thương nhớ về miền cỏ hoa hoài niệm

Khi bên nhau vòng tay âu yếm
Nụ cười hồn nhiên ánh mắt đắm say
Giây phút em quay lưng rời tay
Con đường nhỏ nắng soi qua kẻ lá

Tôi trân người nhìn theo như hóa đá
Hình bóng em khuất dần tan nát cõi lòng nhau
Cứ sợ rồi xa cách phải thương đau
Bởi nhung nhớ dày vò hồn thương tưởng

Biết đâu một ngày nghe nhạc buồn mường tượng
Cõi chờ nhau mùa ngan ngát hoa vàng
Trời cũng vừa chơm chớm đông sang
Như thuở ấy hẹn hò em gặp gỡ

Hoa từng vạt đồi hoang rực rỡ
Mây trầm tư xuống thấp nắng hanh hao
Gió cợt đùa miền thơ mộng lao xao
Ong bướm chập chờn cõi thiên đường thơ mộng

Đôi mình đứng giữa đất trời cao rộng
Hồn thăng hoa chấp chới những tình thơ
Hồn yêu thương đầy ắp ước mơ
Đời thơ thới tràn đầy niềm khao khát

Một ngày nào em nghe ai đó hát
Lời thơ buồn ray rứt lòng người
Giọt nước mắt nào sẽ rơi
Giọt nước mắt nào mặn bờ môi yêu dấu?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HOA HỒNG TRONG ĐÊM

CHO EM NGÀY LỄ TÌNH NHÂN

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG