Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2018

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG BỨC HỌA

Hình ảnh
Mùa thu níu vạt hồn màu hoa dại  Bứt nút bung nở rộ giữa ngực đầy  Trên triền cong khiến lòng tôi mê mãi Chút ngu ngơ trong mắt biếc ngây ngây  Em kiêu sa sao thu cù rủ chết? Mộng mị ơi! Xiêu cả bóng trời chiều  Nắng quái nghiêng loang loang dấu vết  Tôi khù khờ dại dột nói lời  yêu   Người đàn bà trong bức họa trên vách  Thổn thức từng đêm giọt lệ xa hoa  Giai nhân ngấn ứa buồn lên mắt ngọc  Cho tàn phai thêm ràn rụa nhạt nhòa  Có những điều cứ ngỡ là không tưởng  Mà si mê man dại một linh hồn  Người đàn bà cứ mỗi lần chiều xuống  Lại hắt hiu một nỗi nhớ vô ngôn  Người đàn bà thẩn thờ trên bức họa  Ai vẽ lên đường nét của thiên thần  Người đàn bà như hồng nhan một đóa  Rũ bụi đời buông bỏ hết si sân...

THỔN THỨC NÓI LỜI YÊU

Hình ảnh
Em ru cho đời ta phiêu lãng Vào mịt mù cõi nhớ Vào miên trùng hơi thở Cho tâm thức vỗ về con sóng yêu thương Em ru giọt sương Trên lá trong veo trong vắt Đêm trăng tròn mùa thu réo rắt Từng tiếng tơ buồn Em ru muộn màng phiến môi hôn Cuống quýt lấy cơn mơ lõa thể Cho đời ta thôi hoang phế Cho mộng ước hồi sinh Em ru lại bóng mình Chăm chút từng nơi nhan sắc Những đuôi mắt ghen hờn nhọn hoắc Săm soi xét nét bóng dáng giai nhân Em ru lại nỗi ngại ngần Cho má ửng lên hồng e thẹn Cho niềm yêu len lén Khơi gợi cảm xúc con tim Em ru cho bờ mi lim dim Cơn mê đắm chìm miền thân xác Từng cánh lá bay lác đác Rơi vào thăm thẳm rớt xuống một cõi thu Em ru cho đời ta mịt mù Trôi qua miền chập chùng hoa thơm cỏ dại Em quay về lại ngày còn con gái Rồi thổn thức nói lời yêu...

BẠN ĐỒNG NIÊN

Hình ảnh
Cũng là thân hữu lại đồng niên Hai người bạn ấy rất là hiền Anh Huynh ít nói mà nghiêm tính Nhưng bạn bè đông khắp mọi miền Anh Kỳ thẳng thắn mà xởi lởi Vui vầy chuyện vãn dễ cảm thông Quan trường vừa xong đời phận sự Từ đây thôi bận rộn  việc công Anh Huynh chỉ còn đôi tháng nữa Gắng công phục vụ để hoàn thành Quay về lại cuộc đời dân dã Sớm chiều sẽ gác bỏ công danh Vui thú điền viên bên bè bạn Tiêu dao muôn nẻo với thi ca Thả hồn vào chiều mây tản mạn Ngắm cảnh nước non giữa sơn hà Phong lưu chăng chỉ chừng nhiêu đó Câu thơ chén rượu để làm vui Thanh cảnh bên bàn cờ với bạn Mặc cho thế sự có dập vùi Ba bạn chúng tôi cùng trang lứa Tuổi đời mậu tuất hơn sáu mươi Bây giờ đã lục thập hoa giáp Mắt vẫn tinh anh môi vẫn cười Vẫn thích văn chương yêu thơ phú Hồn vẫn vơi đầy tình nước non Chẳng mộng giàu sang nơi biệt phủ Chỉ mơ tình bằng hữu mãi còn...
CẬU KÍNH YÊU CỦA CHÚNG CON . Đôi khi con thấy Cậu trầm ngâm Dõi mắt xa xăm nhìn về đất nước Như nhớ lại bao ngày trước Thương tàn phai một cuộc đao binh Nhớ về quê quán nơi Cậu sinh Thành quách đền đài một thời rực rỡ Buổi đi học đạp xe qua phố chợ Đêm trăng tiếng ai hò man mác trên sông Nhớ những chiều mùa đông Học trò tan trường trong gió lạnh Chuông chiều chầu lượt ngày lễ thánh Muôn tà áo bay bay chấp chới vần thơ Nhớ trong sương đồn lính mờ mờ Áo lính trận đậm màu phong ấn Đời chiến sĩ dâng tràn uất hận Cuộc xông pha mộng ngày nở hoa Đôi khi con thấy như mắt Cậu nhạt nhòa Ngấn lệ buồn thương về miên viễn Thương người thân ra đi không đưa tiễn Hồn phiêu diêu trùng trùng sóng ngàn khơi Cậu thường nhắc chúng con tay nắm chắc tay đừng chia rời Cùng nhau hướng tới ngày mai sum vầy hạnh phúc Cha Mẹ đã ra đi Cậu là người cao quý nhất Chúng con luôn tin yêu nghe lời Cậu bảo ban Hôm nay chúng con rất hân hoan Trong ngày sinh nhật Cậu Xin ơn trên Thiên Chúa...

TÌNH THÂN HỮU

Hình ảnh
Đời tôi đã có một chiều đông Bấc lạnh lùng khơi nỗi bềnh bồng Buồn chuyện phu thê mà lang bạt Lên rừng xuống biển ngủ bên sông Có lẽ là hồn vương bụi gió Nên đời phải vướng cảnh phong ba Những đêm gác xép buồn vàng vỏ Bao ngày phiêu dạt nẻo quan hà Cứ tưởng là mình như thế mãi Ngờ đâu một buổi phải lòng người Hẹn ước mơ xây đời thắm lại Vun vầy cho lòng khỏi chơi vơi Cũng nhờ duyên ấy tôi dừng bước Ven ven thị trấn nhỏ nơi này Có bè có bạn nhiều thân hữu Cuộc cờ chén rượu những đêm say Anh em quen biết ai cũng vậy Chan chứa tình thương yêu mến nhau Dưới trên hòa thuận không phải quấy Ý tứ hiểu lòng rõ trước sau Mấy bận rủ nhau lên thiền viện Vãn cảnh cúng dường thăm Sư thầy Mọi người ai cũng chung ước nguyện Mong được bình an mãi nơi đây Cuộc đời ai cũng ngày một khác Ai còn danh lợi sẽ vươn lên Gia đình hạnh phúc càng ấm áp Tình thân ái hữu được lâu bền Sáng ngồi quán xá lời tâm sự Cà phê cứ từng giọt nâu rơi Bên nhau cũng ngộ ra nhiều thứ Khi về lòng dạ lại thảnh thơi Chiều...

MIỀN THU CÓ LÁ VÀNG PHAI

Hình ảnh
Đêm nằm nghe tiếng lá thu rơi Khe khẽ hơi trầm lúc chạm lên mặt đất Ta mơ tưởng những phiến vàng buông rất thật Trút niềm riêng rớt vào cõi thiên thu Mỏng mảnh ôi cánh áo sương mù Che lấp lửng bóng nguyệt buồn thương nhớ Gió hững hờ vờ lay cho hoa ươm nở Đài mong manh rón rén lụa hồng tươi Ôi mùa thu quyến rũ cả đất trời Hương ngan ngát đắm say hồn mơ mộng Đêm thanh tao ánh trăng thu tỏa bóng Cỏ hoa thơm bẽn lẽn giữa miền thơ Đêm thu ôi đàn ai dạo tiếng tơ Cho ta nhớ người tha phương đất khách Phím buồn buông như mưa thu rí rách Một hồn ta như thương tưởng dâng đầy Đêm bên người hai đứa ngây ngây Khao khát mãi cõi mê này dâng hiến Bờ yêu thương vân vê vừa chạm đến Nơi tận cùng đắm đuối ở ngàn xa Đêm bên người hồn cất cánh thăng hoa Lịm giữa thu phai cho người thêm hương sắc Mùa thu mênh mang trong mắt em tình ta quay quắt Trăm năm xa trăm năm mãi nhớ về

CHỜ CHO THU ƯƠM LẠI NGẠI NGẦN

Hình ảnh
Tôi chờ em giữa trăm năm ước hẹn Tôi chờ em Khi thu vừa ven vén Cánh thu mơ bẽn lẽn cất tiếng thu Ôi nỗi niềm thu Thu nhớ Đêm nằm nghe lá thở Lá thổn thức lời vàng phai Thu khép nép trang đài Sương mỏng manh áo lụa Mùa thu hao hớt úa Rơi rớt xuống chân đời Từng cơn muộn phiền rơi rơi  Rơi vào cuộc đời phiêu lãng  Những nốt nhạc buồn thăng giáng Trầm luân vào dòng buồn Bên trời xa em vô ngôn Không nói cùng ta lời yêu dấu Chỉ có ta còn hiểu thấu Em nơi cõi không nhau Thà em bặm môi chịu đau Mặc cho vết thương mưng mủ Mùa thu đang vùi vào giấc ngủ Mùa thu ủ hương cho tóc em thơm Ta chờ em cho thu ươm Lại những ngại ngần thơ dại Cho em về với xuân thì con gái Cho em buông lời tình tự vào một miền thu