Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2018

MAI VỀ MIỀN HƯƠNG THẢO

Hình ảnh
Mình già rồi Yêu thương giờ lạnh nhạt Lòng thường chao chát Một chút ưu phiền Bệnh lại triền miên Đến phòng khám tư hết nội rồi ngoại Biết sao giờ từ nay chắc mãi mãi Chạnh lòng. Chợt hơi hơi buồn Khi trong lòng dạ bồn chồn Y rằng đang tăng huyết áp Nhìn bề ngoài thân thể mập mạp Mà ốm o quằn quại trong tim Khi hồn yên tâm lặng im lìm Viết vài tứ thơ gửi vào trăng gió Cửa lòng này như mở ngõ Phó mặc con tạo, nhân duyên Nghiệp thi ca từ trẻ như lời nguyền Khó mà quên, dứt khỏi Có đói ăn, rách rưới Cảm xúc đã dâng lên khó mà buông Biết có người hờn giận, ghen tuông Nhưng mà cũng đành chịu Lời ngọt ngào như cố níu Chút ái tình bảng lảng trôi trôi Mai này tàn hơi biết có phai phôi Hay sẽ luân hồi thêm kiếp nữa Cho gan bầm tim tứa Giọt máu ấm sân si Mình già rồi. Còn chi? Vài chum rượu nhạt đã say lướt khướt Chút hương tình nhạt nhòa phai lợt Thôi đành gọi là dư hương Tuổi mỏi mòn đã chạm tới gió sương Đời phong ấn chỉ còn trong hư ảo Ngày sau nếu có về miền hương thảo Ai ngang qua xi...

NHUNG NHỚ PHIÊU LINH

Hình ảnh
Ta chờ em Từng giây thao thức nhớ Đêm rì rào cuộn lên đầy gió Đêm như lạnh buốt tim người Đêm chơi vơi Đêm chìm đắm Đêm trôi vào sâu thẳm Mập mờ hình bóng em Rũ rượi với cơn thèm Hương vị ái tình dâng cao chất ngất Bờ môi nào ngọt ngào như mật Nồng nàn khao khát yêu thương Ta đến cõi này vô thường Hồn chênh chao sóng sánh Đôi mắt giai nhân lóng lánh Anh hùng, thành quách liêu xiêu Sẽ còn bao nhiêu? Bao nhiêu lần chờ đợi Bao nhiêu lần gửi Cho người niềm nhung nhớ phiêu linh Bao nhiêu lần mình Nắm chặt tay nhau lòng se sắt Mắt nhìn nhau nước mắt Cứ rưng rưng chực trào Tim dại đi, hồn nghẹn ngào Sợ nhau tan biến Sợ lời cùng ước nguyện Nhòa nhạt giữa hư không... Chỉnh sửa

CHỨNG NHÂN CUỘC TÌNH

Hình ảnh
Sao rồi em? Biển có còn dờn dợn Sóng có trườn lên cố rướn Vuốt ve bờ cát chiều nay Đã nguôi ngoai rồi hay mắt vẫn còn cay Còn muốn khóc thương nhớ xuân thì em đã mất Ngày còn trẻ giữa đời người tất bật Vội vàng sang ngang em bước theo chồng Bỏ sau lưng sắc thắm tươi hồng Hồn nhiên mộng đẹp ngàn hoa nắng Biết có ai nhìn theo chết lặng Tan nát hồn đăm đắm niềm yêu Rồi giờ đây đứng trước biển chiều Trời mây trắng chia rời cách trở Gió lùa về bao niềm thương nhớ Giữa mênh mông xanh thẳm trùng dương Thuyền ai ra đánh cá đêm sương Những chàng trai da đồng khỏe mạnh Em nhìn theo mà lòng chành chạnh Nỗi nhớ người đi một thuở nào Biển trời phía đông nhú trăng sao Như hoài cảm cùng em yêu mến Sóng vỗ bờ thầm thì kể chuyện Chứng nhân cho một cuộc tình tan

NHỚ VỀ VIỄN PHƯƠNG

Hình ảnh
Phía bên kia đời còn có bao nhiêu buồn vui Sao em chưa vội về dù đêm nay đã muộn Đèn vàng hắt hiu buồn gió cuốn Đường hun hút xa cho lòng nhớ buồn tênh Đèo dốc quanh co góc núi chênh vênh Khói sương giăng nhạt mờ hư ảo Có quàng khăn khoác áo Mà như vẫn cô đơn lạnh lùng Thành phố dưới chân đồi mông lung Ánh sáng đan xen như bức tranh đa sắc Những tâm hồn trong phố như đang còn thao thức Khát khao đón nhận yêu thương Bánh xe lăn chậm rãi trên đường Vài chiếc xe đang lên ngược dốc núi Xe lướt qua nhau không vội Mặc cho đêm đã khuya Thương cho ngày tháng cách chia Thương cho nỗi niềm nhung nhớ Quan san, quan san cách trở Trùng trùng xa ngái ngút ngàn Đời hợp tan, hợp tan Quay bước phân ly là cách biệt Ngoảnh mặt nhìn về nhau da diết Hai phương trời một nỗi nhớ viễn phương

ĐỂ MÀ NHỚ MÀ THƯƠNG

Hình ảnh
Tôi và em có hai trái tim Hai cuộc đời một tình yêu ngang trái Hai mảnh buồn ghép lại Thành một nỗi đau Cuộc đời cứ trôi mau Tuổi đời cằn dần trong nỗi nhớ Chiều nay đi qua phiên chợ Người lưa thưa tôi lại nhớ em Chợt lòng như lại thèm Uống vài ba ly rượu Ngồi một mình lặng yên không nói Mơ hồ nhớ thương ai hát lời buồn Trách chi nhau da diết cả hồn Tình yêu này mai sau về miên viễn Nhớ đem theo trìu mến Gặp nhau mà trao Ta không dối gì thì sao Phải lo mình mang tội Khi tàn hơi nghe lời kinh sám hối Thì tôi vẫn giữ lấy tình yêu thương này... Chiều nay nơi phố núi thèm một cơn say Để thấy bóng em lung linh chập chờn hư ảo Em phong phanh cánh áo Mở hững hờ cho lòng tôi dâng nỗi đam mê Biết là không thể bên nhau thì nhớ về Chân thành thắp lên tim nhau niềm tin vàng đá Cho nhau yên lòng vững dạ Bên miền xa có một người để nhớ để thương...

NHỮNG BÓNG HỒNG THÁNH THIỆN

Hình ảnh
Mỗi khi em đọc bài thơ anh viết Mường tượng thấp thoáng một bóng hồng Bài thơ nào cũng chờ đợi ngóng trông Gửi gắm yêu thương về phương xa cách biệt Nỗi nhớ nhung thật nhiều mà da diết Tràn đầy hồn đắm đuối tương tư Cơn hờn lên tim em phải đứ đừ Ấm ức ghen tuông tức tối Có thể em cho anh là người đàn ông tội lỗi Khiến trái tim mỏng mảnh phải tổn thương Bởi câu thơ như thỏ thẻ yêu đương Anh đang viết cho một nàng thơ khác Có thể em cho anh là người đàn ông bội bạc Phỉnh phờ em lay động trái tim yêu Để rồi nay ngơ ngẩn giữa muôn chiều Hồn thơ thẩn vào ra rưng rưng nhớ Làm thi sĩ con tim hay lầm lỡ Em hiểu cho đừng trách giận làm chi Bóng hồng trong thơ nàng rất thánh thiện vì Nàng chỉ là mơ, là mộng, là thơ thôi em nhé!

THƯƠNG NHAU THƯƠNG THẬT THÀ

Hình ảnh
Nhớ, mà thèm chi lạ Một chút thương Chút thơm môi má Vòng ôm nhu thuận yêu đương Trời ngả màu xanh thắm Nắng óng ả tơ vàng Chừng như ta say đắm Hồn dâng lên mênh mang Dưới chân là một miền hoa cỏ Trên cao cả tàng biếc non xanh Hiu hiu tóc em đùa trong gió Tiếng chim muông hót giữa trong lành Ta say trong mật ngọt Ta đắm đuối tận cùng Trong hoan ca hạnh phúc Còn vương vương ngại ngùng Em cho anh một tâm hồn thi sĩ Dậy lên giữa trời thơ Con tim yêu khát khao thi vị Tình tha thiết vỗ bờ Bao giờ mình gặp lại Em gục đầu vào vai anh Bồi hồi ngây dại Nào biết gì, để ý gì chung quanh Vòng tay ôm ấm áp Không thể rời nhau ra Em thu mình khép nép Thương em thương thật thà

XIN CHO TÌNH CHẮP CÁNH YÊU THƯƠNG

Hình ảnh
Em ở đâu? Em đang ở đâu? Đường em về xa xôi đầy nắng gió Miền đời em qua như đã có Nỗi dấu yêu mỏi mòn nơi đỉnh nhớ chênh vênh Yêu thương nào dập dềnh Cho cuộc tình đắm đuối Bây giờ tôi tới chừng ấy tuổi Mà lòng còn mang một chút tình đau Đến tận muôn ngày sau Nồng nàn trong em vẫn thắp lên hồn tôi đầy mộng đẹp Cửa lòng em xin đừng vội khép Cho tôi một lúc quay về Cho tôi yêu em yêu đến khờ khạo si mê Với vô vàn thương tưởng Em như là thần tượng Ưu ái giữa tim tôi Xin em đừng để phai phôi Cho tình tình này dang dở Xin đừng làm tan vỡ Cho tình luôn chắp cánh yêu thương…

MỘT TÔI MẤY NHỊP DẠI KHỜ

Hình ảnh
Một tôi và một dại khờ Một con tim nhỏ hai bờ buồn vui Trắng đen trong phận ngậm ngùi Vuông tròn mấy kiếp tới lui quay vòng Tiền duyên một vạt long đong Phôi pha đôi mắt hai tròng dao cau Nhạt nhòa mấy vết thương đau Bán thân tận mạng trước sau đã đành Bực mình giận dỗi đành hanh Quay lưng ngúng nguẩy chòng chành hai bên Hư hao cũng phải bắt đền Yêu thầm thương trộm  khó quên nhau mà Nợ nần tiền kiếp phải là Khéo tay trả hết ta bà càn khôn Cúi đầu cam chịu ngoa ngôn Thế gian miệng lưỡi dập dồn lời rao Đêm nằm hú họa chiêm bao Tim thoi thóp nỗi chênh chao nợ tình Bao giờ tàn cuộc tử sinh Bấy giờ mới rõ là mình còn không? Một tôi một trái tim hồng Bao nhiêu khờ dại chất chồng là yêu Cuộc đời dài ngắn bao nhiêu Khôn ngoan kia thật lắm điều hơn thua

ĐÔI MẮT NGƯỜI THƯƠNG

Hình ảnh
Khi trong mắt em vui Thấy mắt em long lanh sáng ngời rạng rỡ Trong lồng ngực bồi hồi theo từng nhịp thở Hồn ngân nga như chim khuyên lảnh lót yêu đời Khi trong mắt em nhớ thương người Thấy mắt em ngậm ngùi nhìn về nơi xa cách Mơ về phố xá cô đô trầm tư thành quách Chiều thu phai lá vàng rơi xào xạc bên chân Khi trong mắt em ngại ngần Bởi là em đang còn quyến luyến Phút giây bên nhau trìu mến Thật quá đổi thân thương Khi trong mắt em nỗi buồn vương vương Anh nghĩ em đang giận dỗi Bởi vì anh có tội Đã làm em ghen hờn Nhiều lần lòng cảm thấy cô đơn Anh lại nghĩ về đôi mắt ấy Se se buồn như vậy Nhưng ấm áp lan man cõi lòng anh Trong đôi mắt mong manh Niềm thương nhớ Như từ muôn thuở Tình yêu đã có trong nhau

EM CŨNG THƯƠNG MẸ TÔI

Hình ảnh
Em yêu anh Nên em cũng thương Mẹ Món quà em nhỏ bé Nhưng là cả tấm lòng Mẹ đã nuôi anh lớn khôn, chờ đợi anh qua những ngày tháng long đong Từng bước chân mỏi mòn giữa dòng đời nghiệt ngã Mẹ âm thầm tảo tần nơi làng quê thôn dã Cơm sắn nương đồng vất vả mưu sinh Nhiều khi anh tự đấm ngực mình Anh có rất nhiều lỗi lầm với Mẹ Từ buổi thơ ngây tấm bé Đến khi khôn lớn trưởng thành Mẹ luôn yêu thương dỗ dành Mẹ luôn dịu dàng nhắc nhở Mẹ luôn an ủi , chở che khi anh gian khổ Mẹ luôn luôn mong ngóng dõi mắt nhìn theo Mẹ sinh ra anh từ một miền quê nghèo Quê hương yêu dấu tuổi thơ bên đồng khô cỏ cháy Quê hương hoang tàn mỗi năm rằm tháng bảy Khói nhang bay lên nghi ngút những linh hồn Nơi trong tim anh ôm ấp cội nguồn Xứ sở có cơn gió Lào hao háp Có cơn gió rét run tháng chạp Có những người Mẹ tráng bánh ướt nuôi con Anh thường ví von Mẹ của anh là tất cả Mẹ là mùa đông cũng là mùa hạ Là mùa thu cũng là mùa xuân Xa xôi lắm Mẹ cũng gần Dù thế nào Mẹ vẫn là trên hết Mẹ là người Mẹ nướ...

BÀI THƠ CHO EM NGÀY RẰM NGUYÊN TIÊU

Hình ảnh
Tôi viết bài thơ cho em ngày nguyên tiêu Thả thơ bay lên trời xanh biếc Thả nỗi nhớ da diết Vào hư vô. Rằm Bài thơ bay lên tới trăm năm, ngàn năm Tới vô vàn thế kỷ Ngọt ngào, thi vị Cho những cuộc tình thăng hoa Bài thơ viết cho em sẽ không già Sẽ mãi đầy tràn yêu dấu Sẽ mãi tồn tại như sao Bắc đẩu Sẽ mãi đáng yêu Để khát khao ngày một thêm nhiều Đậm sâu giữa miên trùng vũ trụ Những đôi mắt tinh tú Dằng dặc sáng lên giữa ngân hà Những thái dương hệ xa rất xa Cũng động lòng lấp lánh Nơi vô cực nóng cũng như lạnh Cũng trung dung thành cõi phiêu linh Nơi luân hồi nghiệt ngã tử sinh Cũng phiêu phiêu ảnh hưởng Bay lên với trăm phương ngàn hướng Nhưng em vẫn mãi là em...

TRONG ĐÔI MẮT EM

Hình ảnh
Trong sâu thẳm đôi mắt em rươm rướm giọt buồn Dù ngăn cách mãi nghìn trùng nỗi nhớ Từng phút giây, từng hơi thở Em là em niềm thương tưởng dâng đầy Hồn anh cứ bềnh bồng trong mây Bay bổng với ước mơ thánh thiện Em xinh đẹp ngọt ngào trìu mến Cho lòng anh xao xuyến bồi hồi Đam mê như cháy cả bờ môi Cháy linh hồn khát khao tình ái Con tim yêu đắm say tê dại Dâng tràn thăng hoa một cõi thơ Chỉ cho nhau giây phút đợi chờ Cùng cách biệt ngàn xa sông núi Giữa phong trần mịt mờ gió bụi Hai miền thương mong ngóng nhau về Những chiều sương khói phủ bốn bề Trước miền hoa dã quỳ rộ nở Lúc ngỡ ngàng lần đầu trên phố Thương thương sao kỷ niệm khó quên Nơi đất trời cao nguyên Hai tâm hồn phiêu linh về nơi vô tận Ta khắc vào tim nhau dấu ấn Mãi mãi ngàn sau...