Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2018

KHỖNG PHẢI CHỈ CÓ MỘT NGÀY VU LAN BÁO HIẾU

Hình ảnh
Tôi thường nghĩ mỗi năm đâu chỉ có một ngày rằm Vu lan Hay mỗi năm chỉ có một mùa báo hiếu Tôi biết đó chỉ là điều tối thiểu Của người con hướng về với Mẹ Cha Với Mẹ ba trăm sáu lăm ngày là chừng ấy cánh hoa Nở rạng rỡ trên ngực những người con của Mẹ Những bông hồng tươi Mẹ tràn đầy vui vẻ Cho cuộc đời an bình, cho hạnh phúc đầy tim Mẹ như mẹ một bầy chim Mớm con ăn, tập cho con tung cánh Ấp ủ con, che chở con trong mưa lạnh Được hồn nhiên ngày một khôn lớn thêm Mẹ thao thức cho con ngủ hằng đêm Chịu đựng nhọc nhằn khi con trở trời trái gió Dù con hư Mẹ cũng không bao giờ ghét bỏ Vẫn yêu thương ôm chặt lấy vào lòng Khi con của Mẹ vào đời phải chịu long đong Mẹ lo lắng luôn ngọt ngào khuyên lơn con gắng lên dấn bước Suốt đời Mẹ thiết tha hằng luôn mơ ước Cho các con ngày một hạnh phúc nhiều hơn Mười ngày nay trong bệnh viện Mẹ đau nhức từng cơn Con cũng xót, cũng buồn rầu lo lắng Có những đêm nghe Mẹ rên con đành thức trắng Dõi theo, vấn an cho Mẹ bớ...

TÔI TRÔI TRÔI TẬN NẺO VỀ HỒNG HOANG

Hình ảnh
Tím tôi mới nở giữa hồn Tim tôi chạm tới nỗi buồn đầu thu Ai đem cho giọt sa mù Ai đưa tôi đến mịt mù xa xôi Từ muôn vạn thuở phai phôi Đá vàng lấp cõi tô bồi phù sa Từ vai em buổi ngọc ngà Bên sân phượng vĩ la đà gió lay Từ lần tay nắm bàn tay Cho tôi mòn mỏi bao ngày buồn tênh Hồn chao chao sóng dập dềnh Thu ru làn biếc mông mênh nỗi lòng Tím về dạt nẻo thu phong Mưa thu thánh thót rêu rong ngủ vùi Mặc ai đong nỗi buồn vui Nghe thu mà quạnh ngậm ngùi thu ơi! Tím về vạt nắng chơi vơi Muộn phiền rắt xuống lưng đời ngu ngơ Ai gieo chi mấy vần thơ Ai gieo chi nỗi bơ vơ giữa hồn Tịnh tâm vào cõi vô ngôn Trên trời dưới đất càn khôn bốn bề Tím trôi trôi tới mãi mê Tôi trôi trôi tận nẻo về hồng hoang

TÌNH VẪN MÃI MUÔN MÀU (Xin tặng anh Ngọ, Buôn Hồ)

Hình ảnh
Đời còn ngắn, tim vẫn rướn nhịp đập dài Tiếng thình thịch tựa tàu về sân ga bến đỗ Anh hết yêu hay anh còn yêu lần nữa Thì đã sao có phải thế không anh? Miễn là hôm nay anh ở dưới trời xanh Ngày mai cũng vậy, ngày kia cũng vậy Một tháng nữa hay vài năm nữa đấy Trời còn cho yêu anh hãy cứ yêu Già với trẻ thì khác nhau bao nhiêu? Bởi giới hạn của tình là cảm xúc Mạnh hay yếu con tim vẫn đập trong lồng ngực Có nghĩa là vẫn thổn thức đam mê Hồn vẫn thăng hoa, vẫn say đắm tràn trề Vẫn sinh lực dạt dào niềm rung cảm Khi yêu mến tay cầm môi chạm Còn bồi hồi tha thiết muốn bên nhau Yêu đi thôi tình vẫn mãi muôn màu Tình huyền diệu quyến rũ hồn lãng tử Tình mê hoặc nên yêu không do dự Bởi còn yêu là còn sống hồn nhiên...

CHO TÌNH PHU THÊ TRĂM NĂM VIÊN MÃN (Thân tặng Phan Lương & Thụy Xuân)

Hình ảnh
Họ đã rất yêu thương nhau Họ luôn trân quý Dù mới ngồi lại bên nhau một tí Mà trong mắt tôi thấy rất nồng nàn và ngọt ngào Tôi chạnh lòng bởi tình cảm họ dạt dào Chợt buồn những gì mình đã mất Chợt thức dậy điều từ lâu dấu cất Tận sâu xa trong cõi lòng Hôm nay, một buổi sáng buồn đánh xe đi rong Ghé Memory coffee nằm bên dốc phố Vô tình, một ngày tao ngộ Hàn huyên bạn bè câu chuyện vui buồn Nhìn cử chỉ, nghe qua phong ngôn Hai người gửi trao ấm áp Lời ân cần đối đáp Nhu thuận và an nhiên Tôi mến yêu đôi người bạn hiền Tuổi hoàng hôn vừa chớm Đời về chiều bên nhau hôm sớm Thưởng nguyệt ngắm hoa Tôi mến yêu tình phu thê ngọc ngà Chúc trăm năm viên mãn Dù đá mòn sông cạn Họ mãi mãi bên nhau...

NHỮNG CƠN ĐAU TUỔI GIÀ CỦA MẸ

Hình ảnh
Mẹ rên Anh không thể ngủ Buôn buốt dạ, nhói lòng buồn héo rũ Úa cả tâm can Thầm khẩn nguyện vái van Cho cơn nhức nhối trong Mẹ dừng lại Mẹ ngủ, để quên đi nỗi đau oằn oải Nằm yên, thiêm thiếp một chút chiêm bao Nhìn Mẹ đau anh thành thực chẳng biết làm sao Anh cũng không thể chịu đau thay cho Mẹ Lời than van của Mẹ lòng anh cay xé Nước mắt như muốn ứa ra Anh thấm thía nỗi khổ tuổi già Cơn đau rúc ráy trong tủy xương sâu hoắm Nhìn Mẹ anh bất lực như nhìn con tàu đắm Giữa biển rộng mênh mông mà chua chát cõi lòng Mắt anh thao thức chênh chông Mắt anh dõi theo Mẹ từng giây từng phút Đôi khi lặng đi một chút Như tới phiên ngừng nghỉ của cơn đau Anh thầm mong sao đêm qua mau Nhưng hết đêm nay còn những đêm sau nữa Cơn đau sẽ cứ thế mà lần lữa Mon men tìm đến từng đêm Bao nhiêu lời an ủi dịu êm Phải cố gắng chịu đựng thêm thôi Mẹ ạ Ôi cuộc đời người buổi hoàng hôn sao xót xa quá Cả hồn con rưng rưng...

PHIÊN GÁC BUỒN TRONG ĐỜI CON

Hình ảnh
Đến phiên ngồi gác mẹ hiền Vòng trăm năm tới một miền nhiêu khê Mẹ đau quanh cả bốn bề Biết làm sao Mẹ trở về ngày xưa Đa đoan sớm nắng chiều mưa Ẩm ương chẳng biết sao vừa Mẹ ơi Hiếm hoi môi mím nụ cười Oải oằn mình Mẹ rã rời thân đau Mẹ như cánh lá úa nhàu Dấu niềm sâu kín mắt cau cau buồn Tựa trời chiều ngã hoàng hôn Lòng như chạng vạng bồn chồn âu lo Con thuyền lặng giữa câu hò Lời ru của Mẹ dặn dò đời con Mẹ nuôi năm tháng mỏi mòn Con nuôi lại Mẹ chỉ non nửa vời Mai này có gọi Mẹ ơi Thiên thu nào đáp lại lời yêu thương Than ôi đây cuộc vô thường Rồi ai cũng chạm cuối đường trần gian

CHỈ MÌNH EM LÀ ANH YÊU DẤU

Hình ảnh
Em đừng hờn khi em đọc những bài thơ cũ Có lời ngọt ngào giàu cảm xúc thương yêu Trong tập thơ lời như vậy rất nhiều Bởi ngày cũ anh đã từng yêu như vậy Những cuộc tình rời bỏ anh ngày ấy Anh bơ vơ nên anh lại gặp em Thơ bây giờ anh viết em giở ra xem Nàng thơ đẹp đáng yêu trong thơ là em đó Tóc em bay nghiêng theo gió Mắt em biêng biếc như ngọc bích trong xanh Má hây hây phơn phớt mong manh Ưng ửng cánh môi hồng ươn ướt mộng Em đã cho anh sức sống Cho thơ dâng tràn cháy bỏng khát khao Cho mỗi khi chiều xuống nao nao Nơi cõi hồn anh nỗi niềm nhung nhớ Yêu em nhiều anh vẫn thường nhắc nhở Em giữ gìn đừng để mất tình ta Cho yêu thương không phải nhạt nhòa Cho tình mãi thăng hoa quyến rũ Em đừng hờn khi đọc những bài thơ cũ Người trong thơ tình giờ đã phai phôi Ngày hôm nay anh chỉ có em thôi Chỉ một mình em là người yêu dấu...

NGỤ NGÔN BUỒN CHO NỬA ĐỜI SAU

Hình ảnh
Lần tìm nhau trong bóng đêm Rồi em mù mờ tìm thấy tin yêu hạnh phúc Biết bao đêm em thao thức Em nằm thầm thì, thỏ thẻ tâm sự cùng anh Tình yêu nửa đời sau của em mong manh Bởi trong tình yêu có bão tố Có cơn lũ cuồng thịnh nộ Có những vết thương xơ xói giữa cõi lòng Tình yêu nửa đời sau của em như rêu rong Trầm mặc bám lên trên mặt đá Dưới bốn mùa thu, đông, xuân, hạ Dưới trời mưa nắng lang bạt phiêu du Tình yêu nửa đời sau của em vô tận mịt mù Thăm thẳm giữa trùng trùng cách biệt Ngọt ngào và da diết Khi em mở lòng nói lên tiếng yêu Anh có thể hiểu rất nhiều điều Nhưng có một điều anh chưa hiểu được Dù anh thường ao ước Mãi mãi yêu em Anh có thể đem Cả mạng sống để thề hẹn Nhưng anh không thể dồn nén Yêu thương đó sâu kín trong tâm tư Anh không biết nông nổi nói lên lời tạ từ Để cho em có một lần khóc Chỉ biết viết những lời ngà ngọc Ca tụng em, ca tụng cuộc tình Tình yêu nửa đời sau em chọn cho mình Cho em lớn lên như là một ân sủng Tạo hóa dành cho người thô vụng Đã yêu mộc mạc...

CUỘC HỒN NHIÊN MÃI MÃI CHỨA CHAN

Hình ảnh
Tôi thường nói với em về kiếp sau Và nói kiếp sau tôi được bên em nữa Kiếp sau chúng mình hai đứa Sẽ chờ nhau, rồi gặp nhau để lại yêu thương Tôi muốn xây giữa trần gian một cõi thiên đường Như khi em nằm gối đầu ngực tôi ao ước Có nắng vàng, cỏ xanh, hoa thơm, suối nước Có chim muông thánh thót mỗi ngày vui Tôi được nghe tiếng đàn xao xuyến dập dìu Vẳng ra từ ngôi nhà đẹp như trong câu chuyện cổ tích Bàn tay em thon gầy nhảy múa tinh nghịch Trên phím tơ trỗi dậy những âm thanh Tôi nhìn em ôm con nhỏ hát lời ru dỗ dành Bên hiên gió mơn man làn tóc Hạnh phúc thật đầy ánh lên trong mắt ngọc Nụ cười hiền hòa thơ thới thật bình an Cuộc hồn nhiên sẽ mãi mãi chứa chan Tình ấm áp quyện vào nhau say đắm Đất trời tươi vui miền xanh thăm thẳm Hun hút chân mây phong cảnh thái hòa Ôi cõi đời trong mộng của đôi ta Kiếp sau, kiếp nữa vun đầy hạnh phúc Cuộc trần gian sáng trong như cõi phúc Miền an yên hồn phơi phới tình thơ...

ĐÊM GIỮA CHỐN PHỒN HOA CÔ ĐƠN

Hình ảnh
Có khi cô đơn em cũng mượn rượu làm vui Dù đêm qua dạ hội muôn màu rực rỡ Vô vàn ước mơ hân hoan bừng nở Nhưng nơi em chỉ le lói qua hồn Thế giới này sẽ mãi mãi trường tồn Vạn vật, nhân sinh trên vòng quay nghiệt ngã Luân vũ giữa nhiều khuôn mặt xa lạ Hồn nhiên thăng hoa vào đời Đêm hoàng kim phiêu linh người ơi Đêm mộng đầy niềm nhớ mong thương tưởng Đời tha hương trăm phương ngàn hướng Nhưng cõi lòng chỉ mơ một chốn quay về Nơi in bóng người xưa, có phiên chợ quê Có đồng lúa xanh hàng cau ngả bóng Câu hò mẹ ru con vòng vọng Mơ hồ trong mái nhà ngói cổ kính rong rêu Bên hiên nhà mỗi chiều Có đôi người vui với cuộc cờ chén rượu Đôi lúc chợt buồn thả hồn vời vợi Mắt đăm chiêu nhớ về kỷ niệm xa xăm Có khi cô đơn em đã chịu đựng âm thầm Dằn vặt từng cơn đau phiền muộn Đè nén khát khao ước muốn Cam chịu giông rền bão nổi dày xéo tâm tư

TẠP NIỆM

Hình ảnh
Đêm khấn niệm giữa đất trời Chắt chiu lại từng giọt sa mù trên lá Đêm nghe côn trùng than van lời tàn hạ Giùng giằng tiết thời đang cố níu thu sang Thiêm thiếp giấc cô đơn mơ màng Ước vọng mong manh nơi chồi xanh, ngọn cỏ Trời dửng dưng lặng không gợn gió Một mình tạp niệm với thinh không Em có còn nhớ về ta không? Hay là chẳng còn ưu tư gì ta nữa? Tình thức thao loe loét như ngọn lửa Đuối lả, tàn buông rơi vào bóng tối phiêu linh Niệm cùng nhân sinh Niệm giữa thiên la địa võng Niệm với vô hình vô bóng Niệm hướng vào mù mịt, hun hút cõi thiên hà  Cho tinh sương đẫm vào hoa Triết lý thiên biến tan sâu vào vĩnh cửu Trái ngọt lành lên men hóa rượu Ngại ngần thơ ngây chín đỏ cuộc vô thường Cõi nguyệt nhật xoay trở khôn dại khó lường Hơn thua khác nào phù du trên bọt nước Người liêm chính hay phường ngỗ ngược Chân lý mông lung thực giả khó định phân Đêm buông bỏ qua một lần Một sát na chớp mắt Trời thu như se sắt Về với người Đêm khơi Trăm ngàn niềm nỗi Thôi thì thôi an nhiên đừng ...

CHỜ EM

Hình ảnh
Chờ em ở nẻo muộn màng Nghe thu đã chớm lá vàng buồn tênh Chiều khơi ngọn gió lênh đênh Chao chao một nỗi dập dềnh nhớ ai Chờ em rươm rướm thu phai Chừng như hờn dỗi nguýt dài mắt nâu Thu vừa thức dậy giăng sầu Bầu trời ươm ướm bóng ngâu quạnh về Cho lòng người nỗi tái tê Từng cơn phiền muộn mải mê trong chiều Cho hồn buôn buốt cô liêu Thương mây xám xuống xiêu xiêu phố nhà Chờ em giữa chốn phồn hoa Vây quanh thành quách nhạt nhòa lối xưa Vạt chiều dầm dãi trong mưa Thương thương thục nữ hồn vừa chứa chan Chờ em nhung nhớ vô vàn Mong em từ phía ngút ngàn xa xôi Chờ em tôi cũng chờ tôi Trăm năm em có phai phôi cuộc tình