Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2018

CHO TÌNH MÃI NỒNG NÀN

Hình ảnh
Em tự ấp iu nỗi nhớ về anh Để bên cõi xa mờ mãi còn đầy thương tưởng Cho đời rướn mình lên gắng gượng Chạm tới mai sau khi về cõi yêu nhau Nhan sắc qua thời gian có phai úa nhạt nhàu Gối có đuối chùng, chân có mòn mỏi Hồn cho nhau cố níu với Đừng đoái hoài chi mà buồn nỗi cách xa Em tự dỗ dành con tim giấc mơ hoa Mộng về từng đêm, từng đêm nhớ Bàn tay quen vuốt ve ngờ ngợ Buôn buốt hồn đắm chìm một cõi si mê Đêm, từng đêm lặng giữa bốn bề Từng đêm trở trăn thao thức Từng đêm lòng ao ước Mong ngày hội ngộ tương phùng Đêm nghe như tiếng nhau buổi tận cùng Vai kề vai, vai tựa Thầm thì điều đã hứa Muôn trùng đã hóa vô ngôn Em tự chắt chiu muôn sắc giữa tâm hồn Pha vào cõi xa màu tình yêu vĩnh cửu Pha thương nhớ vào chén rượu Cho tình anh mãi say đắm nồng nàn

CHO CUỘC TÌNH MUÔN NGÀY SAU

Hình ảnh
Có những cuộc tình trôi qua như dòng sông Nhưng cuộc tình của mình không thể vậy Ngày đời còn lại như còn có mấy Em gắng nắm tay anh bước tới cuối chân trời Dù cho nắng cháy, dù cho mưa rơi Dù có còn bao ngăn trở Dù xa ngái ngàn trùng nỗi nhớ Em hãy tin vào tình yêu của chúng mình Sau đêm dài trời mới hé bình minh Niềm hy vọng sẽ hóa thành hạnh phúc Ước mơ về mai sau mãi hoài thôi thúc Cho đời nhau vươn tới cuộc bình yên Có những cuộc tình đi qua rồi lãng quên Nhưng cuộc tình của mình ngày một sâu đậm Lời gửi cho nhau luôn ngọt ngào nồng ấm Tình khát khao tha thiết nỗi niềm yêu Cố níu nhau dành dỗ nuông chiều Cho cuộc tình lớn lên thăng hoa mãi mãi Cho vui vầy sau nhiều năm dầm dãi Cho nhau, cho những ngày sau...

BÙA THƠ TA GỬI CHO NGƯỜI

Hình ảnh
Chiều luễnh loãng câu thơ tình tím lại Người vu vơ đan mười ngón tay ngoan Cơn gió muộn trôi về lay cúc dại Trời phai phai phơn phớt mộng lên ngàn Nông nổi quá bởi hồn thơ thi sĩ Câu mênh mang tình phiêu lãng bên trời Như bùa ám vào muôn lời hoa mỹ Cho hồn mê say mộng ấy rã rời Tôi tự biết mình là tội đồ tội lỗi Nghiệp oan khiên như gió cuốn đời theo Giông bão cuống cuồng vày vò bóng tối Thi tứ rụng rơi câu chữ mãi mang đeo Lần vô tình thả thơ bay theo gió Quyện vào mây lững thững dưới trời xanh Chừng đắm đuối vương về miền hoa cỏ Hồn miên man cùng lời ngọt dỗ dành Đã thương rồi xin nhau đừng buông bỏ Để đớn đau điên dại cuộc tàn phai Da diết đuối trong tình yêu dang dở Vì bùa thơ vướng víu chẳng nguôi ngoai Đời tôi đã có đôi lần lầm lỡ Gửi thơ đi mong muội bóng giai nhân Cũng thất tình khi lời tình phai úa Hồn dại theo mộng tưởng phải trầm luân Xin cuộc đời hãy ngàn lần tha thứ Bởi trời trao cho duyên nghiệp thi ca Nếu ai đã xiêu lòng cùng thơ phú Mong người thương cho tìn...

XIN ĐỜI HÃY HỒN NHIÊN

Hình ảnh
Nhiều khi muốn ngồi bên em uống một ly cà phê Mặc thời gian trôi qua bình thản Nhìn ra trời mây bay tản mạn Nói vu vơ câu chuyện cuộc đời Nắm tay em để khỏi chia rời Dù rồi trong chốc lát rồi em cũng quay về phía ấy Tôi biết em sẽ là như vậy Mà chẳng cam lòng thôi mộng mị về nhau Phố chạnh buồn cho những thương đau Đuôi mắt phố ghen hờn tình nhân thương tưởng Cũng xin em thôi đừng ngần ngượng Để phôi pha tình phiêu lãng hôm nào Mai về sau đi về nẻo chiêm bao Đời bụi gió phong trần mòn mỏi Dưới cỏ xanh nghe tiếng thầm thì em nói Tự tình về miên viễn ngàn xa Em thường nghĩ tôi người đàn ông trăng hoa Mỗi khi đọc thơ tôi tim em giận dổi Thích gặp nhau rồi em đi rất vội Khéo chối từ ra về khỏi bịn rịn phải không? Cuộc tình không thể mãi màu hồng Đôi khi đau khổ cũng để cho yêu thương lớn dậy Oan nghiệt là tai ương nhưng có thể là phúc vậy Cứ để cuộc đời trôi em hãy sống hồn nhiên...

HOA LÒNG CHUNG THỦY (Thân mến tặng vợ chồng bạn Quang Phương)

Hình ảnh
Người ấy ngày xưa đến tặng tôi Đóa hoa quỳnh trắng rất tinh khôi Đêm trăng hương tỏa thơm ngan ngát Khiến cõi hồn mơ mộng bồi hồi Có lần tôi nói mình chưa biết Quỳnh nở về đêm hương quỳnh sao? Nên khi hoa nở người vội vã Đem hoa về phố giữa đêm trao Thủa ấy tôi nào đã biết yêu Bởi hương quỳnh phảng phất phiêu diêu Bâng khuâng mãi nhớ về bên đó Tương tư hồn rộn rã muôn chiều Đêm đêm trải lòng thương nhớ trộm Hình bóng người sao chẳng thể quên Mấy bận thức thao thêm yếu ốm Nghe buồn quành quạnh kiếp thuyền quyên Từ ấy lòng như biết giận hờn Mỗi khi người cợt nhả bông lơn Trêu hoa ghẹo nguyệt đùa ong bướm Hồn tôi buồn dỗi dậy từng cơn Nhìn người vô ý thêm tức tối Ghét thói người dưng ấy trăng hoa Nhiều khi cũng thấy người rất tội Nụ cười thèn thẹn quá thật thà Ngày ngày cùng sánh bước đến trường Ngại ngùng khi người ngõ yêu thương Lời trao run rẩy con tim nhỏ Cũng trắng tinh khôi như quỳnh hương Sao người không nói tôi ngày ấy Để tôi chờ đợi muốn mỏi mòn Người đâu mà dại khờ đến vậy T...

HỒN QUỲNH

Hình ảnh
Mấy hôm rồi ươm nụ Dưới nắng sớm mưa chiều Đêm nay Quỳnh mới nở Hoa trắng thật đáng yêu Ánh trăng mờ hư ảo Hoa tinh khôi ngọc ngà Trên nền xanh của lá Đẹp tựa bầy thiên nga Thương sao đêm thanh vắng Hoa như tiên đọa đày Nở thầm trong thinh lặng Rồi vội vàng tàn ngay Đêm ngắm hoa hóa mộng Mơ thấy tiên giáng trần Bước ra từ hoa trắng Quấn thân Giao ân cần Hương tình bay phảng phất Ngan ngát cả đất trời Mãi về sau muôn thuở Tình yêu thêm tuyệt vời ...

CHUYỆN TÌNH BUỒN

Hình ảnh
Nàng kể tôi nghe câu chuyện đời tư Chuyện có thật buổi xuân thì đôi tám Thời trong veo lòng còn hay hoài cảm Hồn tương tư hun hút nỗi nhớ chiều Tuổi hồn nhiên chơm chớm mới biết yêu Đêm trăng sáng người đem hoa đến tặng Một đóa quỳnh thơm tinh khôi trong trắng Mới nở đầu hôm nên đẹp rạng ngời Từ đó Nàng thường hay nhớ đến người Bạn học trò lòng thân yêu trìu mến Chiều tan trường bước bên nhau lưu luyến Cợt nhả, trêu đùa, cười nói vu vơ Biết đâu là tình chẳng mãi như thơ Hương quỳnh thơm nhưng hoa mau tàn úa Tình người trao theo hồn hoa từ thuở Đã sớm phai buồn rũ tựa hoa quỳnh Giờ mới hay sao người quá vô tình Trao hoa trắng cho người thơ yêu dấu Cho tình đầu tuổi mười lăm, mười sáu Đẹp như mơ đành dang dở chia xa Để bây giờ mỗi độ đến mùa hoa Nàng bâng khuâng nhớ người xưa thương tưởng Đêm hoa nở nàng thường hay ngủ muộn Bởi hương hoa ngan ngát một niềm riêng

EM NHỚ ANH

Hình ảnh
Em rất nhớ anh Nỗi niềm vỡ vụn ra vô vàn mảnh nhớ Phập phồng theo từng nhịp thở Hiện hữu mãi trong em Đêm nhớ dâng lên rũ rượi cơn thèm Xoáy sâu vào hồn người đầy khao khát Sóng tình vỗ bờ tim dào dạt Ướt đẫm cả đêm thương Đêm chờ nhau dù phai nhạt môi hường Cho bờ mi cong ngân ngấn lệ Nghe rụng xuống ngoài miền hoang phế Giọt sương trong veo đọng lại cũng buồn... Đêm len lỏi vào ngọn nguồn Len lỏi đến cùng của sâu thẳm Nơi lòng yêu thương người chìm đắm Mộng về hương ngan ngát thiên thu Thương ai nơi nghìn trùng mịt mù Xa xôi cánh chim bằng giữa đất trời phiêu lãng Hạ hun hút chiều buông rời bảng lảng Cánh phượng gầy đêm lặng lẽ rơi Đêm nhớ anh linh hồn này rã rời Trở trăn thao thức trắng Ánh sáng đèn mờ nhạt nhòa thầm lặng Da diết nỗi cô đơn Ray rứt lan đến từng cơn Cơn ái tình âm ỉ Cho đời nhau cảm xúc thăng hoa thi vị Cho đời nhau bỗng hóa hết thành thơ...

THƯƠNG VỀ NGÀY TÓC BẠC PHAI

Hình ảnh
Em người đàn bà đến từ phía muôn trùng Để nhớ thương mãi ngút ngàn xa lắc Đêm mộng tràn về đầy trong giấc Cho muộn màng văng vẳng một niềm yêu Thương bao nhiêu nữa trong chiều Hạ buồn hanh hao rơi từng cánh Phượng Buồn nào cho em trôi trôi về hướng Có những lời thổn thức đau Đếm từng ngày về sau Đếm từng đêm thương nhớ Xin đời cho trong từng hơi thở Từng nhịp tim rung lên cảm xúc thi ca Mai này rồi ngọc ngà Trên đôi vai thon cũng úa tàn phai nhạt Tóc em gầy thêm sợi đen sợi bạc Nhuốm một màu buồn Bờ môi khao khát những nụ hôn Nhạt nhòa với tháng năm chờ đợi Ai đứng nhìn hoàng hôn mà rười rượi Nhớ nhung ai nơi phố núi hoa vàng Thầm thì cho nhau lời dịu dàng Thầm thì  cho nhau lời trìu mến Lời tình gửi vào miên viễn Lời tình gửi vào thiên thu

ĐÊM PHỐ BIỂN

Hình ảnh
Đêm phố biển nhớ cả trùng dương Nhớ về phương có nỗi yêu thương Nhớ lần ly cách muôn ngàn dặm Nhớ sao mà nhớ cánh môi hường Nhớ người giã biệt chiều hôm ấy Đông sang ren rét hắt hiu buồn Rưng rưng ngấn lệ như trỗi dậy Hoe hoe mắt lệ tái tê hồn Quay lưng khuất bóng sau hàng dậu Lòng như đã quạnh quẽ, cô đơn Nghe đâu man mác niềm yêu dấu Nơi cõi tim thương sóng dập dờn Bây giờ cũng được ba mùa đó Đông sang, xuân tới hạ vừa qua Nơi miền xa lắc em cũng nhớ Về ở nơi tôi non nước nhà Người đi có ước ngày trở lại Có mơ chốn cũ ửng má hồng Đêm đắm chìm đêm, đêm đầy mộng Nhớ người ấp ủ buổi sang đông Trăm năm cũng đợi chờ hội ngộ Xin đừng giận dổi chẳng gặp nhau Mai em về tới quê thành phố Tóc tôi xanh ấy cũng bạc màu Hom hem gậy trúc đi tìm bạn Cuộc cờ chén rượu thú tiêu dao Giữa lúc thu về trời hoa nắng Gặp nhau tay vịn lấy nghẹn ngào